Taggle

Find your tribe in a Sea of Creativity

âm Nhạc - Blog Posts

8 years ago

Trời khuya, vui bước bên đường Catinat Người đi, còn năm ba khách không nhà Ngàn mây sao chiếu trên trời đầy mơ Hàng cây lặng im nghe gió dưới trăng mờ  Còn kia, vài ba búp bê đang nhìn Ngồi im và vương mắt trông xa mơ hồ Tình duyên say đắm trên lầu đèn trèo  Tỉnh mê, còn ai đang đứng bên lề Hồn tôi vi vút đi tìm hồn thơ

Trần Văn Trạch, Đêm khuya trên đường Catinat

Một bài hát về Sài Gòn thời Pháp Thuộc rất đẹp, rất sang.

Đường Catinat  được nhà báo Lucien Bodard ví như cái cuống rốn của Sài Gòn thời Pháp Thuộc [1]. Thời Việt Nam Cộng Hòa, đường Catinat đổi tên thành đường Tự Do. Sau The Fall of Saigon, đường Tự Do trở thành đường Đồng Khởi (mà đến ngày nay nhiều người hay truyền miệng câu thơ châm biếm: "Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý, Đồng Khởi lên rồi mất Tự Do.”) Chứng kiến nhiều biến cố của Sài Gòn, đường Catinat - đường Tự Do ngày xưa, hay đường Đồng Khởi ngày nay - vẫn “thảnh thơi nằm nghe”[2] cái nhịp sống rất riêng của mảnh đất này.

Ít ai biết “quái kiệt” Trần Văn Trạch là em ruột của Giáo sư Trần Văn Khuê.

Nguồn:

[1]: http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/con-duong-duoc-menh-danh-cuong-ron-cua-sai-gon-xua-3440852.html

[2] “Hỡi người tình xa xăm, có buồn ra mà ngắm. Con đường thảnh thơi nằm nghe chuyện tình quanh năm.” (Phạm Duy, Con đường tình ta đi)


Tags
Loading...
End of content
No more pages to load
Explore Tumblr Blog
Search Through Tumblr Tags